Hành trình tìm kiếm sự bất tử của loài người. Vẻ đẹp kỳ vĩ của những công trình “bất tử”. Nhật Anh (theo Wiki, Bizarbi, Paranormal) Chia sẻ. Trang: 1/16. Vợ chồng Perenelle và Nicholas Flamel sống ở thế kỷ XV là một trong số rất ít người trên thế giới được cho là sở Giật mình loại thuốc 'trường sinh' khiến Tần Thủy Hoàng mất sớm. 09/09/22 08:12 GMT+7 Gốc. Lúc sinh thời, Tần Thủy Hoàng luôn bị ám ảnh bởi cái chết và liên tục tìm kiếm thuốc trường sinh. Tuy nhiên, ông lại chết ở tuổi 49 do chính một loại thuốc 'trường sinh bất lão Thuốc trường sinh bất lão rẻ nhất trên thế gian, chỉ một từ: TIẾT CHẾ. Mọi người nên ý thức ra được một điều rằng, “sống lâu” và “sống lâu một cách khỏe mạnh” là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nhân sinh có độ, chín quá hóa ngẫu, cái gì nhiều quá cũng Dưới đây xin tóm tắt các ý tượng cơ bản của trường hợp Hóa Kị [năm sinh] ở cung phu thê như sau: (1) Mọi tạo tác của Hóa Quyền, Hóa Lộc, Hóa Khoa trong toàn mệnh bàn đều do Hóa Kị gánh chịu; trường hợp Hóa Kị ở cung phu thê, là có ý trông đợi người phối ngẫu Theo Tân Hoa Xã, các bên khảo cổ đã kết thúc dự án công trình nghiên cứu và phân tích các bảng chữ gỗ kiếm tìm thấy làm việc tỉnh giấc Hồ Nam, Trung Quốc, được coi là thánh chỉ của Tần Tbỏ Hoàng. Phát hiện tại "thuốc trường sinh bất lão vào chiêu mộ cổ China. Các xt38C3. Bánh quy chocolate, penicillin, lò vi sóng - một số phát minh có tác động lớn đến thế giới đã được phát minh một cách hết sức tình cờ, khi những người tạo ra chúng đang cố gắng đạt được điều gì đó rất khác biệt và không hề liên quan đến thành phẩm họ đạt được. Tuy nhiên, có một phát minh đã được hoàn thiện hơn một ngàn năm trước và xuất hiện vô cùng hoành tráng thuốc súng. Theo Travel China Guide, thuốc súng được phát minh ở Trung Quốc thời cổ đại, và được gọi là huo yao. Vào thời nhà Đường, các nhà giả kim Trung Quốc đang cố gắng khám phá một công thức sẽ tạo ra một loại thuốc trường sinh bất tử. Thoughtco ghi lại rằng, trong khi thử nghiệm với kali nitrat KNO3, một nhà giả kim đã vô tình tạo ra một công thức bao gồm 75% là KNO3, 15% than chì, và 10% lưu huỳnh. Công thức này không mang lại cuộc sống vĩnh cửu, nhưng nó đã phát nổ dữ dội khi tiếp xúc với lửa. Công thức được viết đầu tiên của thuốc súng trong cuốn "Tóm tắt các vấn đề quan trọng từ kinh điển quân sự", viết vào năm 1040-1044. Theo Live Science, vụ nổ đó không chỉ hủy hoại mặt và tay của nhà giả kim, mà nó còn đủ để phá sập căn nhà. Nhìn chung, đây được xem là những gì dẫn đến sự phát minh của pháo hoa, mặc dù có một số nhà sử học vẫn cho rằng pháo hoa đến từ Ấn Độ hoặc Trung Đông. Một chuyên luận quân sự của thế kỷ 14 miêu tả "Một đầu đạn lửa thần kì có thể đi ngược hướng gió". Pháo hoa lần đầu được tạo ra bằng cách nhét đầy chất nổ vào những khúc măng và ném chúng vào lửa, nơi chúng sẽ nổ tung cùng với những ánh lửa bắt mắt. Các ống giấy sau này được sử dụng thay thế măng, và cuối cùng người Trung Quốc thêm chì vào để có tác dụng như cầu chì kích nổ. Pháo hoa có thể rất vui vẻ và tuyệt vời cho các dịp lễ kỷ niệm. Tuy nhiên, thuốc súng, cũng như nhiều loại công nghệ mới khác, đã được điều chỉnh để sử dụng cho mục đích quân sự khá nhanh. Có những ghi chép cho thấy việc sử dụng thuốc súng lần đầu tiên trong giao tranh là vào đầu năm 904 sau Công nguyên, khi các lực lượng của nhà Tống Trung Quốc sử dụng chúng để chống lại quân Mông Cổ. Thuốc súng được đưa vào sử dụng trong một loại vũ khí tương tự với tên lửa, bao gồm một đầu đạn có gắn một ống thuốc súng nhỏ. Thuốc súng khiến mũi tên lao về phía kẻ thù của họ như tên lửa. Thuốc súng cũng được sử dụng trong súng phun lửa, lựu đạn nguyên thủy và các vũ khí khác. Một bức tranh miêu tả một người lính Mông Cổ đang châm ngòi cho một tên lửa. Phải mất đến thêm một thế kỷ nữa trước khi chính quyền nhà Tống bắt đầu thực sự lo lắng về việc công thức chế tạo của thuốc súng rơi vào tay các nước khác. Mặc dù người Trung Quốc đã ban hành lệnh cấm bán KNO3 cho bất kỳ người nước ngoài nào kể từ năm 1076, nhưng họ đã không thể tránh khỏi việc tin tức bị lan truyền. Những thông tin về một loại vũ khí chiến tranh mới, đầy nguy hiểm và mang tính hiệu quả cao đã được truyền tai khắp Con đường tơ lụa - Từ Ấn Độ, Trung Đông và cuối cùng, đến Châu Âu. Một đoàn lữ hành trên Con đường tơ lụa vào năm 1380. Đến năm 1350, quân đội của Anh và Pháp đã hoàn thành phiên bản đại bác dùng thuốc súng của họ, và chúng đã được nhiệt tình sử dụng trong cuộc Chiến tranh Trăm Năm. Những đầu đạn được nhét đầy thuốc súng được sử dụng trong thế kỷ 13 đến thế kỷ 14, có thể thuộc thời nhà Nguyên. Những khẩu pháo tương tự cũng được đế quốc Ottoman sử dụng trong cuộc bao vây Constantinople năm 1453. Đó cũng là khoảng thời gian mà những khẩu súng ngắn bắt đầu xuất hiện. Một trong những điều lớn nhất mà thuốc súng đã làm là định hình lại chiến tranh. Trước khi thuốc súng được phát minh, đa số những cuộc chiến đều được đánh ở một cự ly rất gần, tường và thành là những phương pháp bảo vệ an toàn và vững chắc. Nhưng sau khi một nhà giả kim vô tình làm nổ tung mặt mình, mọi thứ đã thay đổi. Nếu mạo hiểm tính mạng của mình đồng nghĩa với việc, bằng một cách nào đó, sẽ đem lại khả năng kéo dài tuổi thọ đáng kể, liệu bạn có chấp nhận đi trên con đường đó đến cùng? Hay có thực hay không chuyện chết đi để rồi được hồi sinh vào một thời điểm khác trong tương lai? Chắc hẳn trong chúng ta hầu hết đều chưa dám đưa ra một quyết định dứt khoát nếu ở trong tình huống chọn lựa như vậy. Nhưng những nhân vật sau lại tìm mọi cách để chạm tay vào liều thuốc cho sự trường sinh bất lão hoặc suối nguồn tươi trẻ, để rồi bỏ mạng vô ích trong công cuộc tìm kiếm xa vời lại, trái ngược với những trường hợp bi thảm này, truyền thuyết về Juan Ponce de Leon được ghi lại là người duy nhất thu được kết quả trong nỗ lực của mình đi tìm Suối nguồn của Sự sống. Tuy nhiên, đó vẫn chỉ là một huyền thoại được kể lại, còn sự thật lại gắn liền với nhiều cái chết tuyệt vọng của những người đang nuôi hy vọng đạt được sự bất tử, cũng như sự sống có thể kéo dài đến kiếp Truyền máuAlexander Bogdanov là một nhân vật khá nổi tiếng trong quá khứ, chưa kể đến cái chết kỳ lạ của từng sáng lập nên phong trào nghệ thuật Proletkult, đồng thời phát triển lĩnh vực nghiên cứu hình thái và cấu trúc sinh vật học. Ông cũng giữ vững lập trường và quan điểm của mình, tin rằng phương pháp truyền máu có thể là chìa khóa dẫn đến sự bất gì đến cũng phải đến. Bogdanov đã tiến hành vài thử nghiệm trao đổi máu, và thu được kết quả tốt - đó là ông nghĩ như vậy. Ông cho rằng sức khỏe của mình đã thay đổi tích cực sau mỗi lần thực hiện thành công. Cho tới lần cuối cùng định mệnh, ông truyền máu với một sinh viên bị bệnh sốt rét và đã tử vong không lâu sau đó. Không rõ Bogdanov chết vì virus sốt rét hay do không tương thích với nhóm máu của sinh viên kia - mọi chuyện vẫn còn là một bí ẩn chưa có lời giải thích xác đáng. Nhưng cậu sinh viên đã may mắn sống sót sau lần thử nghiệm Thuốc "trường sinh bất lão"Hình ảnh những loại thuốc có tác dụng kéo dài cuộc sống đã trở thành một nét độc đáo trong những truyền thuyết của người Trung Quốc, thậm chí được đưa lên rất nhiều tình tiết trong phim ảnh, tiêu biểu như lò luyện đan của Thái Thượng Lão Ông trong Tây Du Ký. Vậy còn trong lịch sử những triều đại thực sự của đất nước rộng lớn này thì sao? Đã có rất nhiều thầy thuốc nói rằng họ đã chế xuất ra được công thức hoàn hảo cho liều thuốc tiên, nhưng trong những ghi chép được tìm thấy, những bài thuốc "quý hiếm" này không những chẳng tỏ ra tác dụng là bao, mà lại còn... giết ngược lại khổ Thủy Hoàng, Hoàng đế đầu tiên của triều đại nhà Tần, chết ở tuổi 39 chỉ vì uống thuốc chiết xuất từ thủy ngân - thứ mà ông cho rằng sẽ khiến mình bất tử. Thậm chí, công thức trên còn được chôn cùng ông dưới lăng mộ của nhiều trường hợp khác cũng chỉ vì muốn có trong tay quyền năng của các vị thánh mà bỏ mạng. Năm vị vua nhà Đường cũng không phải là ngoại lệ theo đuổi liều thuốc trường sinh bất diệt, để rồi có người phát điên vì uống thuốc, cuối cùng thái giám trong cung phải ra tay ám sát ông. Không chỉ có vậy, cái chết của một vị vua nhà Minh cũng được cho là xuất phát từ nỗ lực mù quáng tìm kiếm chìa khóa cho sự bất Dung dịch làm từ vàngMặc dù Vua Henry II của Pháp đã kết hôn với Phu nhân Catherine de' Medici, những một người còn gần gũi với ông hơn cả là góa phụ Diane de Poitiers. Bà nổi tiếng được biết đến với vẻ đẹp quyến rũ vượt thời gian. Khi ấy, người ta cho rằng nếu muốn giữ gìn nét đẹp tuổi thanh xuân, một liều thuốc pha chế từ vàng chloride và ether C2H5OC2H5 sẽ ngăn chặn được tác động của thời gian. Tuy nhiên, bà Diane đã chết dần chết mòn vì loại thuốc đó, giã từ cõi đời ở tuổi 66. Nhiều bằng chứng sau này khi phân tích mẫu tóc của bà cũng công nhận sự nhiễm độc kim loại mà vàng gây chắn Diane không phải trường hợp duy nhất vì niềm tin điên rồ mà phải bỏ mạng như vậy. Cũng đã có những ghi chép về nhiều ca tử vong do lạm dụng thạch tín trong làm đẹp hoặc ngay cả lưỡi dao oan nghiệt trong phẫu thuật thẩm Tự cho bản thân nhiễm độc thủy ngânNhư đã đề cập, các thầy thuốc Trung Quốc có liên quan đến việc sử dụng thủy ngân vào quá trình tìm kiếm liều thuốc bất tử. Thế nhưng không chỉ văn hóa Trung Quốc mà cả các nhà hóa học phương Tây cũng từng quên ăn quên ngủ tìm ra công thức cho "Viên đá của Nhà hiền triết" - một hợp chất có tác dụng hồi sinh tuổi trẻ cho con người. Và thủy ngân lại là một cái tên quen thuộc xuất hiện hầu hết trong công thức chế tạo nên nhiên, thao tác và làm việc với một hàm lượng thủy ngân cao như vậy cũng ảnh hưởng không nhỏ đến sức khỏe của chính các nhà khoa học chế xuất ra phương thuốc. Isaac Newton là một trường hợp điển hình, đã từng có dấu hiệu nhiễm độc vào cuối cuộc đời các cơn co giật, ảo giác, rối loạn thần kinh và cả chứng mất ngủ Tinh hoàn của chuột langCharles-Édouard Brown-Séquard là một nhà sinh lý học và chuyên gia nghiên cứu về thần kinh con người. Nhưng những công trình nghiên cứu của ông lại phá hủy mọi danh tiếng vốn có trước đó. Cụ thể, ông tiến hành tiêm vào cơ thể chiết xuất từ tinh hoàn của chuột lang và chó, khẳng định rằng nó có tác dụng "cải lão hoàn đồng". Brown-Séquard vẫn duy trì quá trình đó cho tới khi từ giã cõi đời ở tuổi 76, đồng thời hầu hết đồng nghiệp của ông cũng không công nhận tác dụng thật sự của liều thuốc đó, Brown-Séquard đã công bố rằng mình tìm ra công thức của suối nguồn của sự sống, sau đó phân phát chúng cho các nhà khoa học khác. Một số hưởng ứng, gọi nó là một phương thuốc thần kỳ, trong khi số khác thì không thể chịu đựng được. Ít nhất một trường hợp đã được xác nhận tử vong sau khi nghe theo lời của trong những ghi chép khó tin nhất là Pud Gavin - cầu thủ ném bóng chuyên nghiệp đi đầu sử dụng chất kích thích trong thể thao - khẳng định rằng hợp chất của Brown-Séquard thật sự khiến mình chơi tốt hơn nhiều. Nhưng chắc chắn chúng không làm anh bất tử, vì cuối cùng anh cũng chết vì chứng viêm loét dạ dày ở tuổi Ngủ đôngĐã từng có nhiều tranh cãi nổ ra xung quanh việc có nên cho phép bảo quản cơ thể những người bị bệnh hiểm nghèo để có thêm thời gian tìm ra cách chữa trị trong tương lai. Một trong những vụ việc nổi bật nhất khi ấy liên quan tới Thomas A. Donaldson khi ông đệ đơn yêu cầu Tòa án California cho mình được quyền áp dụng phương pháp trên sau khi Donaldson qua đời, cơ thể ông cũng được chấp thuận để bảo quản trong tình trạng đông lạnh vào năm 2006.Về cơ bản, hình thức này chỉ cho phép được đem ra ứng dụng khi cơ thể đã hoàn toàn ngừng hoạt động, nhưng một vài người lại "nóng lòng được chết" để được bảo quản cơ thể mình nhanh hết sức có thể. Trung tâm Alcor - nghiên cứu về lĩnh vực kéo dài sự sống - đã nhắc đến một khách hàng của mình hỏi cách được chết ngay lập tức, rút ngắn thời gian và công đoạn. Cuối cùng, ông ta đã tự bắn vào đầu mình, sau đó cũng được đưa vào buồng đông lạnh. Chưa ai dám chắc sự thành công của quá trình "hồi sinh" này có suôn sẻ trong tương lai hay không, nhưng chắc chắn hành động của người khách hàng kia chỉ làm mọi việc khó khăn và phức tạp hơn cho chính bản thân mình mà khảo Gizmodo Trường sinh bất tử, Cuộc sống bất tử, Cuộc sống vĩnh cửu , Bất tử, hay Trường sinh bất lão, là các thuật ngữ chỉ sự sống tồn tại đời đời, mãi mãi, vĩnh cửu bằng các hình thức can thiệp của y sinh học vào cơ thể động vật, thực vật và cao hơn là con người. Trong nhiều ngôn ngữ, từ "bất tử" đồng nghĩa với từ "vĩnh cửu".[1] Một số nhà khoa học, nhà tương lai học và triết học đã đưa ra giả thuyết về sự bất tử của cơ thể con người và biện hộ rằng sự bất tử của con người có thể đạt được trong vài thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 21, trong khi những người ủng hộ tin rằng cuộc sống bất tử là một mục tiêu có thể đạt được nhiều hơn trong thời gian ngắn hạn, với sự bất tử đang chờ đột phá nghiên cứu sâu hơn vào một tương lai không xác định. Aubrey de Grey, một nhà nghiên cứu đã phát triển một loạt các y sinh học trẻ hóa để đảo ngược quá trình lão hóa của con người gọi là SENS, ông tin rằng kế hoạch đề ra của mình có thể kết thúc quá trình lão hóa trong hai hoặc ba thập kỷ tới. Sự vắng mặt của sự lão hóa sẽ cung cấp cho con người với sự bất tử sinh học nhưng không phải bất tử cho đến chết bởi chấn thương vật lý.[2] Hình thức một cuộc sống kéo dài mãi mãi của con người người bất tận sẽ mất hoặc liệu một phi vật chất linh hồn tồn tại và sở hữu bất tử, đã là một điểm yếu của trọng tâm của tôn giáo, cũng như các đối tượng đầu cơ, tưởng tượng, và cuộc tranh luận. Trong hoàn cảnh tôn giáo, sự bất tử thường được xác định là một trong những lời hứa của Thiên Chúa hoặc các vị thần khác để con người có biểu hiện tốt đẹp nếu không làm theo luật Chúa hoặc các vị thần khác. 1. Năm 1796, nhà vật lý người Đức Christoph Wilhelm Hufeland cho rằng ngủ bên cạnh những trinh nữ mà không quan hệ sẽ có thể kéo dài tuổi thọ. 2. Gaius Plinius Secundus - một nhà sử gia đã cho biết những người La Mã sống ở thế kỷ thứ nhất sau Công nguyên đã uống máu của các đấu sĩ để giúp chữa bệnh động kinh và tăng cường sức khỏe. 3. Vào thế kỷ 6 trước Công nguyên, một quyển sách tiếng Phạn mang tên Sushruta Samhita khuyên những người muốn sống thọ nên uống hỗn hợp vàng, mật ong, bột rễ cây và bơ sau khi tắm vào buổi sáng. 4. Khoảng năm 133 trước Công nguyên, nhà giả kim Li Shao Chun đã khuyên hoàng đế nhà Hán ăn những đồ ăn làm bằng vàng để giúp kéo dài tuổi thọ. 5. Một phương thuốc được xem rất thần kỳ, có thể “biến đổi ông già thành thanh niên” đã được tìm thấy trên mẩu giấy cói có niên đại 1600 năm trước Công nguyên. Theo công thức này, người ta phải trộn một loại quả có tên là Hemayet với nước, sau đó đun sôi cho đến cạn và sấy khô rồi sử dụng. 6. Vào thế kỷ thứ nhất trước Công nguyên, Nữ hoàng Ai Cập Cleopatra đã thường xuyên tắm bằng sữa lừa để duy trì vẻ đẹp và sự tươi trẻ. 7. Đạo giáo cổ xưa quan niệm rằng, ăn trứng của các loài động vật sống lâu ví dụ như rùa có thể giúp con người trường sinh bất lão. 8. Ge Hong - một nhà giả kim sống ở thế kỷ thứ 4 đã chế tạo ra một bài thuốc được "quảng cáo" là sẽ giúp con người trường sinh bất tử gồm não khỉ và các loại thảo mộc. Ông nói rằng nếu sử dụng phương thuốc này thường xuyên thì con người có thể sống đến 500 năm! 9. Roger Bacon, một nhà sư kiêm triết gia sống ở thế kỷ 13 đã sở hữu một số phương pháp kỳ lạ để có cuộc sống vĩnh cửu. Trong cuốn sách “The Cure Of Old Age” của mình, ông khuyên mọi người nên uống rượu pha cùng với vàng, ngọc trai, san hô và xương hươu. Ngoài ra, ông còn khẳng định ăn rắn rất tốt cho sức khỏe và có thể giúp kéo dài tuổi thọ. 10. Vào thế kỷ 16, Diane de Poitiers - tình nhân của Vua Henry II Pháp đã uống một hỗn hợp vàng clorua và dietyl ete với mong muốn sẽ giúp mình trẻ mãi không già. Đáng tiếc là hợp chất này đã khiến Diane chết dần chết mòn và qua đời ở tuổi 66. Những khám nghiệm trên tóc của bà cho thấy bà đã bị ngộ độc vàng mãn tính. Diane cũng không phải người phụ nữ duy nhất ra đi trong nỗ lực làm đẹp của mình bởi cũng có nhiều người đã mất vì nhiễm độc chì và asen có quá nhiều trong đồ trang điểm xưa. 11. Bác sĩ của Vua Charles II Anh là Tobias Whitaker đã khuyên mọi người uống thật nhiều rượu để kéo dài tuổi thọ. Tuy nhiên, ông này đã qua đời vào năm 1664 và chỉ sống thọ 60 tuổi. 12. Năm 1920, nhà tâm lý học Eugen Steinach đã thử nghiệm thắt một phần ống dẫn tinh để kéo dài tuổi thọ. 13. Cũng trong năm 1920, Serge Voronoff đã thuyết phục hàng ngàn người đàn ông cấy tinh hoàn của tinh tinh để phục hồi sinh lực. 14. Năm 1921, tiến sĩ Charles G. Davis đã viết về radium như một loại thuốc kỳ diệu có thể giúp các tế bào khỏe mạnh hơn và đẩy lùi tuổi già. 15. Thế giới ghi nhận một người có tên John Brinkley đã cấy ghép tinh hoàn dê vào cơ thể người để giúp kéo dài tuổi thọ. Tuy nhiên, vào năm 1930, toàn bộ giấy phép hành nghề của ông đã bị thu hồi. 16. Charles-Édouard Brown-Séquard 1817 - 1894 là một nhà sinh lý học, thần kinh học uyên bác nhưng tới cuối đời ông đã hủy hoại danh tiếng khoa học của chính mình khi đi tìm sự bất tử. Theo đó, ông đã tự tiêm vào cơ thể mình hợp chất được chiết xuất từ tinh hoàn của chuột lang và chó bởi ông tin rằng đó là thần dược làm trẻ hóa. 17. Một trong những phương pháp kỳ lạ khác mà người xưa tin để có thể trở nên bất tử là ướp xác cơ thể sống của chính mình. Tục ướp xác sống này được những nhà sư thuộc dòng tu bí truyền Shingon ở Nhật thực hiện từ 1000 năm trước. Thường thì những nhà sư sau khi tự ướp xác mình sẽ không bị coi là “chết” mà là rơi vào trạng thái thiền sâu. Nhiều người tin rằng, những người đã thiền sâu sẽ ở trong trạng thái đó hàng tỷ năm, sau đó họ sẽ sống lại với một cơ thể nguyên vẹn. 18. Alexander Bogdanov 1873 - 1928 là một người xuất chúng, ông được biết đến là người tiên phong cho cải cách nghệ thuật của Liên Xô cũ. Ông tin rằng, việc thay máu sẽ khiến người ta khỏe lên và sống thọ. Chính ông đã truyền máu rất nhiều lần và sau mỗi lần như vậy, ông lại thấy mình trẻ khỏe ra. Tuy nhiên ở lần truyền máu cuối cùng của cuộc đời mình, máu truyền vào người ông là của một sinh viên bị sốt rét và ông đã qua đời ngay sau đó. 19. Các hoàng đế Trung Hoa ngày xưa cho rằng thuốc có thể làm tăng tuổi thọ. Bởi vậy mà rất nhiều nhà giả kim thuật Trung Quốc đã tinh chế ra “thuốc bất tử” được cho là có cả thành phần thủy ngân, nhưng đáng buồn là các bệnh nhân uống thần dược này thường chết sớm hơn bình thường. Tần Thủy Hoàng - ông vua nổi tiếng trong lịch sử Trung Quốc đã qua đời ở tuổi 39, được chẩn đoán cái chết là do ông uống thủy ngân. 20. Các nhà giả kim thuật ở Trung Quốc không phải những người duy nhất tin rằng thủy ngân là một thành phần chính trong thuốc trường sinh mà người phương Tây cũng vậy. Tất nhiên, việc tiếp xúc nhiều với thủy ngân gây nguy hiểm trầm trọng cho sức khỏe của họ. Ví dụ, Isaac Newton cũng là người quan tâm sâu sắc tới phương pháp này. Sau khi mất, ông được chẩn đoán rằng cơ thể mang nhiều dấu hiệu của ngộ độc thủy ngân run, hoang tưởng, rối loạn, mất ngủ trầm Nguyễn - Ohay TVTheo Thuốc trường sinh bất tử, hay thuốc trường sinh bất lão, là một loại vật chất huyền bí có thể giúp con người đạt được sự sống vĩnh cửu. Các nền văn minh trong lịch sử loài người có những dạng thức khác nhau của loại thuốc đặc biệt này, nhưng phần lớn chúng chỉ tồn tại trong truyện truyền thuyết hoặc huyền thoại. Thuốc trường sinh bất tử trong các nền văn hóaThuốc trường sinh bất tử xuất hiện trong nhiều nền văn hóa trên thế giới. Ví dụ, người Hy Lạp cổ đại gọi loại vật chất này là “ambrosia”, hay “rượu ngon của các vị thần”. Họ tin rằng các vị thần trở nên bất tử bằng cách uống chất tương tự mang tên “amrita” được tìm thấy trong thần thoại Ấn Độ giáo, đặc biệt là trong câu chuyện Khuấy Biển Sữa Churning of the Ocean of Milk. Amrita là thứ cuối cùng trong số 14 báu vật trồi lên khỏi mặt nước do nước biển bị khuấy truyền thuyết về vua Arthurian, những người uống nước trong Chén Thánh – chiếc cốc mà Chúa Jesus dùng trong bữa ăn tối cuối cùng trước khi qua đời – sẽ bất tử. Các nhà giả kim thuật sống trong thời kỳ Trung cổ cũng tìm cách chế tạo thuốc trường sinh bất tử, và người duy nhất thành công theo lời đồn là nhà giả kim bậc thầy Nicolas Flamel [mặc dù không ai xác thực điều này].Ở các ví dụ trên, thuốc trường sinh bất tử chỉ giới hạn trong phạm vi của những câu chuyện huyền thoại và truyền thuyết, nằm ngoài tầm với của con người. Tuy nhiên trong lịch sử Trung Quốc, nhiều hoàng đế, quý tộc và quan lại đã sử dụng thuốc trường sinh bất tử với hy vọng sống mãi mãi. Nhưng trái với sự mong đợi, các loại thuốc mà họ uống thường rút ngắn tuổi thọ, thậm chí gây ra cái chết do thành phần của thuốc chứa những chất cực lý thuyết nền tảng về thuốc trường sinh bất tử ở Trung Quốc bắt nguồn từ hai nhánh của giả kim thuật Đạo giáo bao gồm Neidan và Waidan. Neidan đề cập đến các học thuyết, cũng như thực hành về thể chất, tinh thần và tâm linh, sử dụng chính cơ thể con người để đạt được sự bất tử. Neidan gồm có thiền Đạo giáo, các bài tập sinh lý, đặc biệt là thở và chế độ ăn lại, Waidan tập trung vào việc điều chế thuốc trường sinh bất tử bằng cách trộn các hóa chất với nhau. Waidan chia thành hai phương pháp. Phương pháp đầu tiên liên quan đến quá trình tinh chế, trộn lẫn thủy ngân với chì – hai nguyên tố hóa học được cho là đại diện của Âm Yin và Dương Yang. Phương pháp thứ hai là sự kết hợp thủy ngân [đại diện cho Âm] có trong khoáng vật chu sa với lưu huỳnh [đại diện cho Dương].Tuy nhiên, thủy ngân và chì đều là hóa chất có độc tính cao nên những người tiếp xúc với chúng sẽ ảnh hưởng xấu đến sức khỏe. Các triệu chứng ngộ độc thủy ngân ở người lớn bao gồm khó nghe và nói, yếu cơ, thay đổi thị lực. Trong khi đó, ngộ độc chì làm giảm trí nhớ hoặc sự tập trung, rối loạn tâm trạng, đau đầu, đau khớp, đau cơ. Nồng độ lớn của thủy ngân hoặc chì gây tổn thương vĩnh viễn cho thận và hệ thần kinh, cuối cùng dẫn đến tử dù nhánh giả kim thuật Waidan thường liên quan đến thủy ngân, chì và lưu huỳnh, nhưng các chất khác cũng được dùng để tạo ra thuốc trường sinh bất tử. Năm 2019, các nhà khảo cổ phát hiện một chiếc bình cổ bằng đồng ở Lạc Dương, một thành phố của tỉnh Hà Nam, Trung Quốc. Chiếc bình nằm trong ngôi mộ của một gia đình quý tộc có niên đại từ thời Tây Hán [kéo dài từ năm 202 trước Công nguyên đến năm 8 sau Công nguyên].Theo báo cáo, chiếc bình chứa khoảng 3,5 lít chất lỏng. Ban đầu các nhà nghiên cứu nghĩ rằng đây là một bình rượu vì chất lỏng tỏa ra có mùi hương giống rượu. Nhưng khi mang chất lỏng đến phòng thí nghiệm phân tích, họ nhận thấy nó bao gồm chủ yếu là kali nitrat và alunite. Các nhà khảo cổ học kết luận rằng, chất lỏng trong bình có thể là thuốc trường sinh bất tử huyền thoại mà người xưa tạo ra, giống những gì được ghi chép trong một số tài liệu cổ của Đạo giáo. Đây là một khám phá quan trọng, vì nó là bằng chứng khảo cổ học đầu tiên về thuốc trường sinh bất tử ở Trung Quốc – dù loại thuốc này không thực sự mang lại hiệu quả như mong đợi. Giống như chì và thủy ngân, kali nitrat cũng là một chất độc hại. Những người tiếp xúc với nồng độ kali nitrat cao có thể dẫn đến đau đầu, mệt mỏi, chóng mặt, khó thở, thậm chí tử sống bất diệt có đáng để mạo hiểm?Trường hợp tử vong nổi tiếng nhất do ngộ độc thuốc trường sinh bất tử là Tần Thủy Hoàng, hoàng đế đầu tiên thống nhất Trung Hoa. Năm 2017, các nhà khảo cổ phát hiện một bộ thẻ gỗ cổ tại tỉnh Hồ Nam ghi chép mệnh lệnh của Tần Thủy Hoàng, yêu cầu tìm kiếm phương thuốc trường sinh bất lão trên khắp cả nước cùng tấu sớ phản hồi từ các quan lại địa phương. Một trong những loại thuốc mà Tần Thủy Hoàng sử dụng thực chất là chất độc thủy ngân, và đây có thể là nguyên nhân khiến ông thiệt chết của Tần Thủy Hoàng dường như không thể ngăn cản các hoàng đế tương lai tìm kiếm sự bất tử bằng cách thức tương tự. Do đó, trong quá trình lịch sử lâu dài của Trung Quốc, nhiều vị hoàng đế khác đã tự gây ra cái chết cho mình thông qua theo đuổi sự bất tử. Tấn Ai Đế [người trị vì trong thập niên 360 sau Công nguyên] là một ví dụ như vậy. Ông kiêng ăn hạt ngũ cốc, đồng thời uống nhiều loại thuốc do người khác dâng tặng. Hậu quả là ông bị đầu độc, mất ý thức về những gì diễn ra xung quanh và qua đời ở tuổi kim thuật Đạo giáo phát triển mạnh mẽ dưới thời nhà Đường, từ năm 618 đến 907 sau Công nguyên. Tuy nhiên, một trong những hậu quả tiêu cực mà nó mang đến là nỗi ám ảnh ngày càng tăng đối với thuốc trường sinh bất tử. Ít nhất 6 hoàng đế của nhà Đường, cũng như như nhiều học giả và quan lại đã chết vì ngộ độc “tiên dược”. Sau triều đại nhà Đường, sự phổ biến của nhánh giả kim thuật Waidan suy giảm. Thay vào đó, những người tìm kiếm sự bất tử chuyển sang thực hành theo phương pháp Thời Trân, một danh y nổi tiếng sống trong thời nhà Minh của Trung Quốc vào thế kỷ 16, từng lên án việc tạo ra thuốc trường sinh bất tử bằng chất độc. Trong Bản thảo cương mục Bencao Gangmu – tác phẩm hoàn chỉnh và toàn diện nhất của y học cổ truyền Trung Quốc – ông chỉ trích các nhà giả kim vì họ sử dụng thủy ngân trong thuốc trường sinh bất tử, nhưng ông nói rằng loại hóa chất này vẫn có thể dùng để điều trị thời gian, niềm tin về loại tiên dược giúp con người trở nên bất tử dần chìm vào quá khứ. Các loại thuốc trường sinh bất tử được tạo ra theo phương pháp điều chế của người xưa cũng không còn được sử dụng cho đến ngày nay.

cách chế tạo thuốc trường sinh bất tử